Chàng, một thầy giáo nghèo phục vụ trong ngôi trường nhỏ miền ven đô.
Nàng, một thiếu nữ thuộc gia đình doanh nhân trong trung tâm thành phố.
Nàng yêu chàng không phải vì tiền tài, cũng không vì chàng điển trai hay ăn nói lịch thiệp.
Hai người yêu nhau là vì cùng chung một lý tưởng phục vụ.
Hai người cưới nhau trong cái nghèo dễ thương của thời hậu chiến: cặp nhẫn cưới, một dây chuyền thập tự và một bữa tiệc trà. Vậy là quá đầy đủ! Và quá vui khi Bà con, họ hàng, bạn bè. . . Ai ai cũng đến chúc mừng cho đôi bạn trẻ.
Hai năm sau, hai người có thêm đứa con bụ bẫm, kháo khỉnh và thật là đáng yêu. Họ sống trong một căn nhà mái ngói âm dương cũ kỷ, nhưng đời sống hôn nhân của họ thì rất hạnh phúc!
Mùa mưa đến, căn nhà cũ mái ngói bị dột lã tã nhiều nơi, ngay bên trên nơi chiếc giường ngủ của hai người cũng dột. Nhiều đêm mưa lớn, các nồi son, thau nhựa, thùng thiếc đều được trưng dụng để hứng nước, bày la liệt giống thế trận của một bàn cờ tướng vĩ đại được bày ra trong nhà.
Nhưng còn trên giường ngủ thì sao? Cái khó ló cái khôn. Chàng bàn với nàng mua mấy mét ny-lon che trên chiếc mùng của giường ngủ. Thời hậu chiến làm gì có ny-lon chánh phẩm! Người ta nghiền những đồ nhựa gia dụng trước đây thành hạt, rồi đưa vào sản xuất một lần nữa. Những tấm ny-lon nầy được gọi là ny-lon tái sinh. Chàng mua tấm ny-lon màu xanh thật đẹp. Chàng và nàng cùng nhau cột bốn góc, rồi treo phía trên chiếc giường ngủ. Sáng kiến nhỏ nhoi, nhưng mang lại sự an tâm và hạnh phúc biết bao trong những đêm mưa gió! Chàng, nàng và bé có thể ngủ yên giấc, sáng ra thì chỉ việc múc nước đọng lại trên tấm ny-lon thì thật là “đơn giản như đang giởn”.
Nhưng vào một đêm, mưa gió thật nhiều, kéo dài đến gần sáng. Đang say giấc, bổng nghe một tiếng “xà aaaaa!”. Tấm ny-lon bị đứt dây vì nước đọng quá nhiều. Nước trút xuống làm sập mùng, khiến cho cả nhà tỉnh giấc. Đứa bé khóc ré lên. Người vợ ngồi bật dậy, vừa ôm con vào lòng vừa nói: “Con có sao không anh?”. Và cũng cùng lúc đó, người chồng hỏi: “Con có sao không em?”
Hai vợ chồng cùng chung ý tưởng và nói ra một câu giống nhau như hai ca sĩ đang song ca, nhưng lời của bài ca nầy thì thật là “đặc biệt!” và dư âm bài ca làm rung động trái tim. Cả hai cùng bật “cười trong nước mắt”.
Sau bài tình ca trong đêm, mưa đã tạnh. Trời sáng.
Share this:
- X
Có liên quan
Content retrieved from: https://nguoichanbay.wordpress.com/2010/04/10/ba%cc%80i-ti%cc%80nh-ca-trong-dem/.